Đầu năm 2019 mình nhận được mail này:
Dear cô Hoàng Ánh,
Em là ABC, sinh viên khóa X khoa Y ở Đại học Ngoại thương.
Em đã được cô hướng dẫn trong thời gian làm báo cáo thực tập và khóa luận tốt nghiệp ạ. Hiện em đang nộp hồ sơ cho Học bổng Chính phủ Hàn Quốc để học tiếp thạc sỹ ở Hàn Quốc.
Vì vậy, em viết email này để xin/nhờ cô viết thư giới thiệu giúp em.
(Em là đứa mặc váy yếm đứng phía trên bên phải trong ảnh bên dưới ạ).
Tất nhiên mình đồng ý rồi, số em xui, lại dại nữa, đã dính vào cô 2 lần còn chưa chừa. Sau khoảng hơn 10 mail sửa thư, rồi vài lần hẹn hò để ký, chỉnh hồ sơ vì năm đầu em được trường nhận nhưng học bổng không đủ, phải đợi đến năm sau, hôm nay nhận được mail số 27 báo tin vui của em. Em viết:
Dear cô Ánh:
Em đỗ Học bổng Chính phủ Hàn Quốc cô ạ ^^^^^^^^^^^^^!!!!!!! Em được cả Đại học Quốc Gia Seoul, Yonsei và Chonnam chấp nhận nhưng em chọn SNU vì em nhớ cô đã recommend trường này.
Em không biết làm sao để bày tỏ cho cô là em biết ơn cô rất nhiều. Đọc lại đống email trao đổi với cô mới thấy là em làm phiền cô nhiều quá.
Thật sự em rất biết ơn cô vì đã uốn nắn em trong lúc em làm báo cáo thực tập và tốt nghiệp, rồi cả viết thư giới thiệu cho em không biết bao nhiêu lần để em có được thành quả này. Em sẽ không bao giờ quên sự nhiệt tình và tử tế này của cô ạ.
Nếu cô sang Hàn thì cô liên lạc với em nhé ạ, em sẽ đưa cô đi chơi và cà phê.
Em chúc cô và Gia đình luôn mạnh khoẻ và hạnh phúc.
Cám ơn cô.
Càng làm nghề mình càng thấy, điều quan trọng nhất với giáo viên không phải là truyền thụ kiến thức (thứ dễ dàng có trên google) mà là thắp lên ngọn nến trong mỗi học sinh, ngay cả khi bản thân mình sắp cạn kiệt, để rồi ngọn lửa từ các em sẽ sưởi ấm lại cho chúng ta.
CHÚC EM LUÔN GIỮ ĐƯỢC NGỌN LỬA CỦA MÌNH!
Leave a Reply