(Chuyện đọc trên trang của một GS Ấn độ)
Tôi đang chạy bộ sáng nay và nhìn thấy một người chạy phía trước khoảng nửa km. Có vẻ anh ta chạy chậm hơn tôi một chút và tôi cảm thấy ổn, tôi tự nhủ mình sẽ cố gắng bắt kịp anh ta.
Tôi còn khoảng một km trước khi đến đích nên tôi bắt đầu tăng tốc. Cứ mỗi quãng, tôi đã lại gần anh ta hơn dù chỉ một chút. Chỉ sau vài phút, tôi chỉ còn cách anh ấy khoảng 200m, và tôi bắt đầu dốc sức đề quyết tâm bắt kịp anh ta.
Cuối cùng, tôi đã làm được! Tôi đuổi kịp và vượt qua anh ta. Trong thâm tâm tôi cảm thấy rất hài lòng. “Mình đánh bại được anh ấy”. Nhưng tất nhiên, anh ấy thậm chí còn không biết chúng tôi đang đua.
Sau khi tôi vượt qua anh ta, tôi nhận ra rằng tôi đã tập trung vào việc cạnh tranh với anh ta đến nỗi tôi đã chạy quá nhà của mình. Tôi đã bỏ lỡ sự tập trung vào sự bình yên trong nội tâm của mình, tôi bỏ lỡ việc nhìn thấy vẻ đẹp của cây xanh xung quanh, tôi đã mất sự bình an trong mình. Trong lúc nóng vội, tôi đã vấp ngã và trượt chân hai hoặc ba lần, may mà chưa gãy chân vì va vào hàng rào.
Sau đó, tôi chợt nhận ra, đó chính là những gì xảy ra trong cuộc sống khi chúng ta tập trung vào việc cạnh tranh với đồng nghiệp, hàng xóm, bạn bè, gia đình, cố gắng vượt trội hơn họ, cố gắng chứng minh rằng chúng ta thành công hơn, quan trọng hơn, đồng thời bỏ lỡ hạnh phúc của chính mình?
Chúng ta dành thời gian và năng lượng của mình để chạy theo họ nên đã bỏ lỡ con đường của chính mình để đến đích đã định. Vấn đề của việc cạnh tranh không lành mạnh là nó là một chu kỳ không bao giờ kết thúc.
Sẽ luôn có ai đó đi trước bạn, ai đó có công việc tốt hơn, xe đẹp hơn, nhiều tiền hơn trong ngân hàng, học thức nhiều hơn, một người vợ đẹp hơn, một người chồng đẹp trai hơn, những đứa con ngoan hơn, hoàn cảnh và điều kiện tốt hơn, v.v.
Điều ta cần hiểu chính là: “Bạn có thể trở thành người giỏi nhất, khi bạn không cạnh tranh với bất kỳ ai”.
Rất nhiều người bất an vì họ quá chú ý đến những gì người khác đang có, nơi những người khác đang đi, quần áo người khác mặc và xe họ lái.
“Hãy tiếp nhận bất cứ gì bạn có, chiều cao, cân nặng, tính cách, trí tuệ… Hãy chấp nhận tất cả rồi bạn sẽ nhận ra bạn là người may mắn. Hãy tập trung để sống một cuộc sống lành mạnh. Trong số phận không có sự cạnh tranh. Mỗi người đều có điểm mạnh riêng của mình.
So sánh VÀ Cạnh tranh là chính là kẻ trộm NIỀM VUI. Nó sẽ giết chết Niềm Vui Sống Của Chính Bạn. Bạn không cần thắng ai mà chỉ cần thắng chính mình.
Hãy chạy Cuộc đua của riêng bạn để có được sự Bình An.
Leave a Reply