Mấy ngày nhiều chuyện buồn. Sống ở đời, chỉ mong hai chữ “Bình yên” sao nhiều khi cũng khó quá vậy. Nhân chuyến đi Mũi Né, post lại 2 bài thơ mình rất yêu thích khi còn sinh viên. Không biết bơi nhưng mình lại rất thích biển vì sự bao la, dữ dội mà sâu lắng của nó. Câu kết bài thơ của “Nàng Biển” rất dễ thương nhưng chàng trai Đất cũng khéo nói không kém!
BIỂN
Nguyễn Thị Hồng Ngát
Biển cồn cào suốt đêm
Từng đợt sóng lúc chồm lên, lùi xuống
Biển yêu đất điên cuồng rộng lượng
Muốn xô bờ nhưng lại sợ bờ đau
Biển ôm vào lòng tất cả những lo âu
Chả có thế biển già đi vì những điều trăn trở
Dành cho đất những làn êm sóng vỗ
Chắt lọc tình yêu thành vị muối đậm đà
Biển như người tha thiết
Yêu suốt đời sôi động
Ai đã hiểu hết tình biển rộng
Ai đã đo được lòng biển sâu
Chắt chiu bao năm, cho đất rất nhiều
Đất chẳng biết cứ ngày càng lấn biển
Biển cồn cào suốt đêm,
Biển chính là em đấy
Yêu anh nhiều biết mấy…
Anh vô tình như đất ấy thôi !
ĐẤT
Em là biển thì anh xin là đất
Đất lặng im nhưng đất chẳng vô tình
Đất dịu hiền ôm chặt lấy biển xanh
Biển sâu thẳm mênh mông đất lẽ nào không biết
Biển trăn trở khi vui biển gào thét
Có nghe chăng lòng đất âm vang
Đã bao lần lòng đất bàng hoàng
Bỗng thụt xuống nhường thêm cho biển đấy<p> </p><p>Suốt năm tháng mạch ngầm tuôn chảy</p><p>Đất góp thêm cho tình biển vơi đầy</p><p>Đất âm thầm nghe lòng biển reo vui</p>Tiếng sóng vỗ biết trái tim mình đập<p> </p><p>Có bao nước đất dồn về ôm ấp</p><p>Cho biển mênh mông, cho biển đậm đà</p><p>Trách chi nhiều em hỡi biển bao la</p>Đất lặng im…nhưng đất chẳng vô tình đâu nhé.<p> </p> Hoàng Trung Thông
Mong Tình Yêu đến với những người yêu nhau và điều tốt sẽ đến với người tốt! Có đòi hỏi nhiều quá chăng?
Leave a Reply