Sinh viên cũ quay về trường thường bảo trông mình ít thay đổi, bao năm rồi vẫn vậy. Mình thường trả lời là do cô đã già từ ngày còn trẻ nên hết chỗ để già, hihi! Thực tình mình thấy tuổi tác rất ít ảnh hưởng đến mình. Hồi 18 – 20 mình thích nhạc, thích đọc sách, thích đi chơi… thì bây giờ vẫn vậy. Hồi đó mình bị dính với ông lão này thì đến bây giờ cũng chưa dứt ra được! Khi còn trẻ mình không biết nịnh ai thì đến giờ cũng chẳng khá gì hơn! Tất nhiên theo quy luật tự nhiên có một số thứ thay đổi như nhan sắc hay sức khỏe gì đó nhưng mình nhất định nhắm mắt bịt tai trước sự thực ấy thì coi như nó cũng không có! Vả lại, may quá người ta không thể mất cái mà mình chưa từng có, mình chưa bao giờ xinh đẹp (như em Hồng Hạnh lây bệnh thẳng thắn của mình đã nhận xét) thì khỏi phải lo mất nhan sắc, hihi!
Hôm nay phá lệ, mình sẽ chia sẻ bí mật của mình về việc vì sao mình lúc nào cũng toe toét như vậy! Năm 24 tuổi, mình đọc được bài thơ này và rất yêu thích nó:
Những điều bí ẩn
Evtusenko – Người dịch: Bằng Việt
Những bí ẩn của tuổi thơ tan biến
Như những bến bờ sáng sớm mù sương…
Thuở những Tônhia, Tanhia duyên dáng
Bí ẩn đi nhón gót giữa sân trường!
Bí ẩn những vì sao, bí ẩn bao loài thú,
Gốc liễu khác thường ư? Vì một đám côn trùng
Và cánh cửa bí ẩn kêu cọt kẹt
Chỉ riêng ở tuổi thơ, cánh cửa mới lạ lùng
Những kỳ quan toả xa trên khắp miền thế giới
Như những quả bóng màu, không biết thổi từ đâu
Cứ liên tiếp nhả ra từ miệng nhà ảo thuật
Làm đám trẻ mê đi khi chứng kiến phép màu.
Và đôi bạn gái trai, lướt trên băng bí ẩn.
Chợt áp mặt vào nhau, khẽ bí ẩn thầm thì,
Tay vừa khẽ chạm tay đã như luồng điện giật
Vừa rụt rè, vừa nóng hổi, say mê…
Ấy thế rồi tuổi trưởng thành vụt đến
Tấm áo cũ vẫn choàng, giờ rách hết còn đâu?
Và tất cả mọi phép màu phù thuỷ
Vụt bỏ ta về với những lứa em sau!
Bí ẩn quên ta rồi, ta lớn rồi phải khác.
Các vị phù thuỷ ơi, sao ác nghiệt quá chừng!
Tuyết vẫn tuyết rơi trên vai như trước
Nhưng rơi thế rồi thôi, chẳng một chút động lòng.
Những quả bóng nhiều màu từ miệng nhà ảo thuật
Chẳng hồi hộp nữa rồi, buồn chán biết bao nhiêu!
Bao người khác quanh ta chẳng làm ta háo hức
Và họ cũng nhìn ta thô thiển, sỗ sàng theo!
Nếu ta lại bắt tay, hay vô tình khẽ chạm
Thì có gì đâu, cũng chỉ giống tay mình!
Rất đơn giản là tay, nào có gì bí ẩn,
Nào còn lại gì đâu những cảm giác si tình!
Bí ẩn rất đơn sơ nhưng vẫn cần bí ẩn,
Dù ít dù nhiều, xin trả lại cho ta…
Bí ẩn rất lặng yên, rụt rè và nhút nhát,
Bí ẩn đi chân trần, mảnh dẻ, đã bay xa!
Dù bạn đã bao nhiêu tuổi nhưng đừng để những thành kiến của xã hội làm bạn thấy cuộc sống trở nên sáo mòn và cũ kỹ! Đời sống của người 80 hay 18 đều có thể rất đẹp, dù chỉ là những vẻ đẹp khác nhau! Hãy nhìn cuộc sống như 1 cuộc phiêu lưu với biết bao điều bí ẩn tiềm ẩn phía trước. Như vậy bạn sẽ không bao giờ già cỗi và cuộc đời bạn sẽ mãi mãi nở hoa!
Leave a Reply