Báo cáo cả nhà là sau 2 tuần lên lớp tối liên tục, gần như không ăn cơm nhà, cuối tuần còn tham đi “đánh bắt xa bờ”, bệnh đau dạ dày đã quay lại. Tối qua đã uống thuốc nhưng sáng nay vẫn thấy chưa đủ khả năng ngồi văn phòng nên đành trốn 1 buổi.
Thời gian này mẹ cháu zứt bận, sức khỏe tất nhiên sẽ khó ổn định. Tuy nhiên, mẹ cháu không buồn chút nào vì bố con cháu đã rất ngoan. Với lại dù đi làm về muộn, mệt đến đâu mà được bố cháu hỏi thăm, lại được ôm hai đứa một lúc là thấy Đời vẫn Đẹp. Chị cháu đã bỏ nhiệm sở thì mẹ cháu đành trông cậy vào đứa còn lại vậy. Không biết đến lúc cháu cũng rời tổ mà đi thì mẹ cháu sẽ làm thế nào đây?
Giáo lý VIệt Nam luôn nhắc nhở con cái phải biết ơn bố mẹ. Mẹ cháu tất nhiên cũng mong hai cháu nhớ điều ấy vì có Chúa chứng giám, bố mẹ cháu đã rất hết lòng với các cháu. Nhưng nhân thể mẹ cháu sắp lên bà ngoại, mẹ cháu cũng thú nhận là mẹ cháu có khi còn biết ơn các cháu hơn nhiều. Cuộc sống và hôn nhân vốn dĩ đã nhiều nỗi buồn hơn niềm vui. Trong cái xã hội đen trắng lẫn lộn này, từ khi bước vào đời mẹ cháu đã không hiểu ý nghĩa đời sống của mình. Chỉ từ khi có 2 cháu, mẹ cháu mới thấy đời sống là đầy đủ, có ý nghĩa; thấy bố cháu là không thể thay thế được! Một nụ cười không răng của hai cháu với mẹ cháu còn đẹp hơn bất kỳ cảnh đẹp nào trên thế giới và niềm vui khi các cháu kể về học hành còn quan trọng hơn bằng TS của mẹ cháu. Chơi đùa với các cháu là giải trí thú vị nhất trong đời mẹ cháu, vì thời gian ấy càng hiếm thì nó càng quý giá!
Mẹ cháu có thể thông cảm với những người chọn đời sống độc thân, không con cái nhưng nếu được làm lại, mẹ cháu vẫn chỉ mong muốn có các cháu mà thôi, dù các cháu còn lâu mới hoàn hảo!
Hậu 20.10, mẹ cháu muốn gửi đến các cháu bài hát mà mẹ cháu rất yêu thích này.
NHẬT KÝ CỦA MẸ
(Nguyễn Văn Chung)
Trang thứ nhất
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con chào đời,
Ấp trong đáy lòng, có chăng tiếng cười của một hài nhi đang lớn dần?
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy hình hài nhỏ bé như thiên thần,
Tiếng con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhòa, cám ơn vì con đến bên Mẹ…
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ngắm con ngoan nằm trong nôi, mắt xoe tròn, ôi bé cưng!
Nhìn Cha con, Cha đang rất vui, giọt nước mắt lăn trên khóe môi,
Con hãy nhìn kìa, Cha đang khóc vì con…
Trang thứ hai…
Một ngày tỉnh giấc, rồi Mẹ chợt nghe, vụng về con nói câu:”Mẹ ơi!”
Chiếc môi bé nhỏ thốt lên bất ngờ, khiến tim Mẹ vui như vỡ òa…
Đây là mặt đất, này là trời cao, đây là nơi đã sinh ra con,
Bước chân bé nhỏ bước đi theo Cha, bước chân đầu tiên trên đường đời…
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con biết bao!
Hãy cứ đi, Mẹ bên con, dõi theo con từng bước chân…
Ngày mai sau khi con lớn khôn, đường đời không như con ước mơ,
Hãy đứng lên và vững bước trên đường xa…
Trang thứ ba…
Ngày đầu đến lớp, Mẹ cùng con đi, ngập ngừng con bước sau lưng Mẹ,
Tiếng ve cuối hè, hát vang đón chào, ánh mặt trời soi con đến trường…
Ngày ngày đến lớp, dần dần con quen, bạn bè, Thầy Cô yêu thương con,
Bé con của Mẹ vẫn luôn chăm ngoan, khiến cho Mẹ vui mãi trong lòng…
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những khuya ôn bài, con thức, xót xa tim Mẹ biết bao!
Từng kỳ thi nối tiếp nhau, tuổi thơ con trôi qua rất mau,
Ước chi con Mẹ mai sau sẽ thành công…
Trang thứ tư…
Một ngày Mẹ thấy con cười vu vơ, nụ hồng con giấu trong ngăn bàn,
Lá thư viết vội, có tên rất lạ, chắc là người con thương rất nhiều!
Một ngày Mẹ thấy con buồn vu vơ, cành hồng vẫn ở trong ngăn bàn,
Lá đâu đã vàng, hoa đâu đã tàn, cớ sao nhìn con úa thu sang?
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con rất nhiều!
Những kỷ niệm lần đầu yêu, suốt một đời đâu dễ quên…
Vầng trăng kia sẽ sưởi ấm con, và sau cơn mưa, nắng sẽ trong,
Sẽ có một người yêu con hơn Mẹ yêu…
Trang thứ năm…
Một ngày con lớn, một ngày con khôn, một ngày con phải đi xa Mẹ,
Bước chân vững vàng, khó khăn chẳng màng, biển rộng trời cao con vẫy vùng,
Một ngày chợt nắng, một ngày chợt mưa, lòng Mẹ chợt nhớ con vô bờ,
Nhớ sao dáng hình, nhớ sao nụ cười, nhớ con từng giây phút cuộc đời…
Này con yêu ơi, con biết không? Mẹ yêu con, yêu con nhất đời!
Ở nơi phương trời xa xôi, hãy yên tâm, Mẹ vẫn vui!
Từng dòng thư ôm bao nhớ thương, Mẹ nhờ mây mang trao đến con,
Chúc con yêu được hạnh phúc, mãi bình an…
Trang thứ sáu…
Bao ngày Mẹ ngóng, bao ngày Mẹ trông, bao ngày Mẹ mong con quay về,
Ấp trong đáy lòng, nhớ bao tháng ngày bé con hồn nhiên bên dáng Mẹ,
Mẹ chợt tỉnh giấc, và Mẹ nhìn thấy, con Mẹ vẫn bé như thiên thần,
Thấy con khóc oà, mắt Mẹ lệ nhoà, Cám ơn vì con đến bên Mẹ…
http://www.youtube.com/watch?v=Pjr0SxcK30Y
Các con ơi, CÁM ƠN VÌ CON ĐẾN BÊN MẸ!
Leave a Reply