Ngày Valentine mà chồng đi công tác rất đúng lúc. May mà vớt vát được đôi vé đi xem chương trình Biển, Nỗi nhớ và Em của Phú Quang. Phải công nhận ông này sáng tác ít đi nhưng tổ chức thì rất chuyên nghiệp! Với hai “cây đinh”của chương trình là Hồng Nhung và Đàm Vĩnh Hưng (hóa ra anh ca sĩ “thị trường” này hát Phú Quang cũng rất được!), là đủ đảm bảo cho chất lượng rồi. Hai bài “hit” hôm nay theo mình là “Mẹ” do Đàm Vĩnh Hưng hát và “Nỗi buồn” của Hồng Nhung! Tiếc rằng không có Ngọc Anh. Thích bài này với giọng hát khàn khàn của cô!
Romance 1
Nhạc: Phú Quang, Lời thơ: Ý Nhi
“Em đi tìm góc xa nơi cuối vườn
Em muốn trốn sâu vào sự bình yên
Sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh
Đôi lần em nhìn tán cây
Mà ứa nước mắt vì màu xanh
Vì sự trong trẻo…
Rồi em khóc, rồi em khóc
vì đốm nắng loang trên vạt cỏ
Rồi em khóc, vì gịot mưa trắng như giọt lệ
Vì viên đá dần tan trong ly nước mùa hè.
Và em nhớ, và em nhớ
Về bến sông xưa một chiều
Và em nhớ giọt mưa rớt trên đầu trần
Nhớ chiếc võng xưa đơn sơ ngoài hiên vắng.
Rồi em muốn được ra đi như thế
Ra đi tràn đầy biết ơn
Ra đi mà trên đôi mi đã khép
Còn lan chảy giọt nước mắt hân hoan”.
Đúng là đàn bà, khóc cả vì những sự rất đời thường như: “đốm nắng loang trên vạt cỏ/giọt mưa trắng như giọt lệ/viên đá dần tan trong ly nước mùa hè”, để rồi nhớ về “bến sông xưa một chiều/giọt mưa rớt trên đầu trần/ chiếc võng xưa đơn sơ ngoài hiên vắng” và cuối cùng khờ khạo “muốn được ra đi như thế/Ra đi tràn đầy biết ơn/Ra đi mà trên đôi mi đã khép/Còn lan chảy giọt nước mắt hân hoan”.
Nhưng tâm hồn phụ nữ bí ẩn và cao cả chính vì những điều tưởng như lẩn thẩn đó. Chỉ một nhà thơ nữ tinh tế như Ý Nhi mới viết được ra tâm sự ấy và may mắn có một người đàn ông từng trải hiểu được nó để đem âm nhạc chắp cánh cho những vần thơ ấy! Đời đẹp vì có bánh mì hàng ngày và đẹp hơn khi có thơ và nhạc “làm bánh mì của chúng ta ngon hơn một ít!”
Leave a Reply